Bạn đang ở đây
THIẾU TRÍ TUỆ THÌ SẼ KHÔNG HẠNH PHÚC
Làm sao có thể kết nối sâu sắc với thế giới khi thiếu hiểu biết và còn đầy những ngộ nhận trong tâm?
Vô minh là hình thức căn bản của khổ đau
Nhiều người tin rằng thiền chỉ có tác dụng giúp tâm lắng dịu hay an bình. Tất nhiên đó là một trong những lợi ích của thiền, nhưng nếu đó là lợi ích duy nhất thì thiền định rất khó tạo ra ảnh hưởng tích cực đối với hầu hết thời gian khác trong ngày. Dường như khi ta không thực hành, những lợi ích đó sẽ tan biến và như thế, ta nghĩ mình chỉ có được tâm bình an, yên định khi hành thiền chứ không phải từ những hoạt động thường nhật của cuộc sống.
Ví dụ, tôi đang đứng trên phố và muốn hút một điếu thuốc lá. Tôi xé vỏ nilon bọc ngoài bao thuốc, giật mẩu giấy dán bên trong và ném chỗ rác đó ra đường để có thể rút điếu thuốc của mình. Thậm chí tôi còn không nhận thức được mình đang làm gì. Đó chỉ là một thói quen, một việc làm vô thức mà tôi không nghĩ tới hậu quả của hành động đó hay bất kỳ điều gì đằng sau sự thèm khát, thói quen hút thuốc của mình.
Chừng nào mà điếu thuốc còn trong tay thì chẳng có điều gì khác quan trọng với tôi lúc đó nữa. Và bi kịch là ở chỗ đó: Không có gì quan trọng. Nếu chúng ta không nhận thức được những gì đang xảy ra xung quanh trong cuộc sống của mình thì làm sao biết điều gì là quan trọng? Làm sao chúng ta biết quan tâm đến mọi thứ? Ngay cả một hành động nhỏ như vứt rác bừa bãi, nếu suy nghĩ bạn sẽ thấy đó là một việc tiêu cực đối với thế giới, phá hoại vẻ đẹp, sự lành mạnh và xanh sạch của môi trường mà chúng ta đang sống.
Đó là lý do vì sao việc tăng cường nhận thức về hậu quả hành động của chúng ta lại quan trọng đến vậy - mọi thứ ta làm đều mang ý nghĩa, và có ảnh hưởng nhất định. Một số người có thể lý luận: “Không biết thì càng khỏe”, kẻ khôn ngoan thường không quan tâm đến người khác, đến thế giới xung quanh và họ vẫn hoàn toàn “hạnh phúc” trong sự vô minh, thờ ơ của bản thân. Nhưng đối với tôi “vô minh” chính là hình thức căn bản của khổ đau.
Sự tỉnh thức về bản thân
Vì thế, thực hành thiền luôn là một cách thức hay để an tĩnh và tỉnh thức hơn về bản thân. Bạn có thể đưa thiền vào cuộc sống hàng ngày thay vì phân biệt tách riêng giữa thiền và đời sống thường nhật. Hãy tỉnh thức về bản thân khi bạn ăn sáng, chú tâm vào thân thể và các giác quan khi uống một tách trà hay chuyện trò với một người bạn. Đừng vội chỉ trích hay phán xét bản thân khi không phải lúc nào bạn cũng có thể hành động như mong muốn. Đơn giản là hãy để tâm vào từng suy nghĩ, lời nói và hành động của mình.
Sự tỉnh thức này không chỉ giúp trưởng dưỡng tâm trân trọng tri ân cuộc sống sâu sắc hơn mà còn giúp bạn kết nối và tương tác tốt với mọi người. Cuộc sống với vô vàn ý nghĩa, cơ hội và nếu tìm được ý nghĩa cuộc sống bạn sẽ không dễ bị rơi vào buồn chán hay trầm cảm.
~ Trích ấn phẩm “Sống trí tuệ” của Đức Pháp Vương Gyalwang Drukpa
- 1140 reads